Over and over I whisper your name. Over and over I kiss you again
TT&NT

22.9.25

nghi lễ

 

Cú săn đêm là phần nằm ngay sau Tôi du hành một mình https://www.facebook.com/share/18tTkJj516/?mibextid=wwXIfr trong series về 2 nhân vật điều tra phá án Holger Munch và Mia Kruger. Phần 1 của series gây cho tôi không ít thất vọng trong địa hạt trinh thám Bắc Âu, nhưng như tôi từng nói, phần đầu phẽo là bình thường, càng về sau tác giả có thể vào mạch của mình sẽ càng viết lên tay, nên hôm vừa rồi trời lạnh, tôi thèm cảm giác nằm đọc trinh thám, tôi đã thử phần tiếp theo của Im travelling solo, nhầm, đấy là tên album ảnh của một người bạn :))), tên đúng là Im travelling alone 😛 là The owl always hunts at night - Cú săn đêm; trong văn hoá đại chúng, cú thường gắn với điềm báo cái chết, như Tiếng cú kêu của Patricia Highsmith chẳng hạn, còn cú ở truyện của Samuel Bjork thì lại gắn với người cú - một nghi lễ hiến tế của giáo phái, thiên về thuật hồi sinh/triệu hồi

phần này ngay 2 trang mở đầu trước khi vào truyện đã gây cho tôi hoang mang, thôi bỏ đi chứ đọc làm sao được, ai lại viết tiểu thuyết kiểu này. Nhưng con mèo trết vì tò mò trong tôi đã dấn tiếp chương đầu tiên của truyện và nghĩ trong đầu, hy vọng thủ phạm không phải đứa bé trai bị gắn lông cú lên người năm nào, chứ không thì mình tuyệt lộ đọc trinh thám vì thất vọng. Câu chuyện của Cú hay hơn Du hành một mình, nó cũng tạo tò mò lớn với người đọc để tiếp tục theo đuổi series vì mở ra tuyến truyện liên quan đến cái chết của chị gái song sinh với Mia từ sớm và có thể biết ngay nó sẽ không được giải quyết ở phần 2 này. Nửa đầu Cú đọc thấy Samuel Bjork viết Cú tốt hơn hẳn Du hành một mình, nhưng nửa sau lại làm tôi nhìn trần nhà với ý nghĩ, đây chắc là của nữ viết chứ sao mà nam viết được vì nó giống tư duy của nữ giới viết trinh thám, quá lạm dụng trang điểm, bôi trát thái quá thành ra mất nét mất cái đẹp tự nhiên của câu chuyện, tung hoả mù quá nhiều, tạo quá nhiều điểm nhấn nên thành không còn điểm nhấn nào. Rất nhiều tình tiết tạo ra rồi để không, làm tôi lại nghĩ thế này có phần 3 thì mình lại phải đọc để kiểm chứng xem Samuel viết để đấy hay sẽ dùng nó làm chi tiết cho phần sau; đồng thời, nhiều chi tiết hay thì lại bị bỏ qua không khai thác, tạo ra cho có [là người dễ bị thu hút vào những giáo phái, thần bí, bí tích... nếu câu chuyện của Cú được viết sâu về các giáo phái, nhóm kín tôn thờ những nghi lễ thần bí... hay, những chi tiết như một nhóm nhỏ chỉ độ vài người bỏ tiền đấu giá để được xem trực tiếp trên đường truyền riêng những nghi lễ hay những nội dung "kín"... được viết sâu hơn, có lẽ Cú đã trở thành một quyển trinh thám có điểm nhấn]

đọc trinh thám Bắc Âu của Samuel Bjork viết, có thể nghĩ, có lẽ phong cách sống Bắc Âu là an nhàn chậm rãi nhất thế giới thật [có thể do khí hậu của họ, một truyện nào đấy của Henning Mankell, người phụ nữ bỏ chồng và con đi, chỉ bởi nơi họ ở, cứ âm u quanh năm, cô ấy không chịu nổi sự uể oải chậm chạp tăm tối lê thê ảm đạm ấy của đất trời]; chứ sao mà mạch tư duy và làm việc của các nhân vật điều tra phá án lại thong dong luẩn quẩn bát nháo thế nhỉ. Khi đọc đến chi tiết Mia Kruger ở Cú đi một mình đến một địa điểm để kiểm chứng nghi ngờ, linh cảm của mình mà, lại không mang súng; tôi muốn quăng cbn quyển Cú đi vì... bực vì phi lý, ở Du hành chính vì lỗi này mà tôi thấy bí bách với người tạo ra nhân vật Mia thì ở Cú, lại lỗi này

ps. hoá ra bây giờ người ta không dùng lễ kiên tín nữa, người ta dùng lễ truyền tin. Bản dịch Cú dùng lễ kiên tín 🙂. Mỗi lần nhìn Bjork tôi đều nghĩ đến cô ca sĩ nghệ danh Bjork, không biết giờ cô ấy còn hát không nhỉ, khéo phải 10 năm rồi tôi không nghe một bài nào của cô ấy 


Không có nhận xét nào: