Over and over I whisper your name. Over and over I kiss you again
TT&NT

Hiển thị các bài đăng có nhãn Thạch Lam. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thạch Lam. Hiển thị tất cả bài đăng
15.2.16
légume
Với tôi, Thạch Lam luôn là cái gì đấy như trong Nắng trong vườn, chứ không hề là cái gì đấy như trong Hà Nội băm sáu phố phường. Thạch Lam trong tôi vẫn là hình ảnh đoàn tàu, vẫn là cái không gian ở chốn quạnh quẽ nhập nhoạng tối, nó vừa hiu tàn vừa hy vọng mà cũng rất hoàng hôn.
Ngày bé chúng tôi được tặng thưởng học sinh khá giỏi là những quyển sách nhỏ, mỏng như Thương nhớ mười hai, Dế mèn phiêu lưu ký, Hà Nội băm sáu phố phường...nhưng hồi đó, tôi đã không thích Hà Nội băm sáu phố phường rồi. Đến 20 năm đã qua, lần này đi du lịch, tôi rất thích đọc khi ngồi trên các phương tiện di chuyển, nhưng balo chật, tính người lại sợ hỏng sách nên cuối cùng chỉ có quyển sách tí hon này là vừa túi zip nilon mang đi được, tôi đọc lại như đọc lần đầu, và vẫn không gì có thể thay thế Thạch Lam đoàn tàu hai đứa trẻ trong tôi, trong khi tôi có rất nhiều ngạc nhiên khi biết người ta nghĩ đến Thạch Lam là nghĩ tới Hà Nội băm sáu phố phường.
Hôm rồi ở Đà Lạt, menu quán ăn có món Laghim xào tỏi, tôi hỏi chủ quán Lá Him là rau gì thế ạ? Anh bảo, ở trên đây La Him là rau thập cẩm, mỗi thứ một chút: muống cải đậu bắp zọc mùng... thì đến bài Chợ mát ban đêm trong Hà Nội băm sáu phố phường mới bắt gặp "la ghim" là chỉ các loại rau củ quả nói chung (légume). Rồi cũng biết thêm rau Húng trồng ở đất Láng mới ra đúng mùi vị rau Húng, còn mang đi đất khác thì Húng sẽ đổi ra mùi Bạc Hà, thế nên giờ đây bọn trẻ chúng ta mới có dịp cãi nhau Húng này là Húng còn Húng đấy Húng xoăn là Bạc Hà :p
Cuối năm bảo chốt sổ bằng hai quyển về văn học Đức, rồi nhiều việc nên tặc lưỡi bảo, thôi, hai quyển í mở bát đầu năm. Qua giao thừa, sắp đồ đi chơi, lại tặc lưỡi, mình sẽ mang quyển văn học Đức mỏng mỏng đi, rồi nhồi nhét đồ xong, lại tặc lưỡi, hỏng sách đấy, thôi mang quyển nào khổ nhỏ đi thôi. Suýt tí nữa thì mang truyện bạn Pussy của Beatrix Potter đi, nhưng bản í của chị Thủy tặng, bản ở bển đẹp lung linh quá, sợ hỏng nên lại chọn Hà Nội băm sáu phố phường bản tí hon mang đi.
Đấy, mở bát đầu năm roài nhóe :p
23.11.15
Đoàn tàu
Với tôi, văn chương Thạch Lam đẹp bởi những tiểu tiết rất thanh và mảnh gợi cho người đọc cái đẹp của hiu tàn, yếu đuối và quá vãng. Những mảnh ký ức mang vẻ tiếc nuối thỉnh thoảng lại phảng phất trước mặt như hình ảnh mơ màng không có thật. Tập truyện ngắn Nắng trong vườn, đảo qua đảo lại khung cảnh trăng sáng, ánh sáng chập choạng của hoàng hôn, trong bóng tối buổi chiều, đêm khuya trong vườn, bóng cây trong vườn lung lay trên mặt mỗi khi ánh nắng chiếu ngang, hay chi tiết nhiều truyện ngắn gần nhau có tên nhân vật trùng lặp (Mai, Bình, Tiến) như những đoàn tàu ngày hôm qua chạy lại ngày hôm nay và về phía ngày mai, cứ thế đưa người đọc chìm vào cái không gian bình dị với những mỹ cảm nhỏ bé.
Không khỏi hoài nhớ những ngày xa khi tuổi thiếu niên ngồi ngắm mưa trong buổi chiều nhập nhoạng âm u tối, đoàn tàu cuộc đời đưa ta đi đâu.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)