trinh thám Bắc Âu với Thuỵ Điển, Na Uy hay Iceland [một tác giả Iceland với 2 đầu được dịch, cả 2 đều tuyệt vời: Bụi lý chua máu, Vết bớt màu cà phê sữa] thì chắc không lạ gì; còn Đan Mạch là vùng đất lạ lẫm với tôi. Không biết vì lẽ gì, Bắc Âu lại thành mảnh đất màu mỡ tạo nên những tác giả trinh thám hiện đại nổi bật như hiện nay
Cô gái trong lồng có tiết tấu bình thường so với trinh thám Bắc Âu nổi tiếng chậm, chính vì tính bình bình ấy mà nó không có cao trào. So với những tác giả trinh thám Bắc Âu tôi từng đọc thì Jussi Adler-Olsen cũng không mạnh đi sâu tâm lý nhân vật; điều này chính là yếu tố bản địa của trinh thám Bắc Âu, cho dẫu nhân vật phụ hay một nhân vật chơ lơ, họ cũng được tác giả viết tỉa đậm nét; ở đây thì không. Với dân đọc trinh thám thì đi khoảng 1/3 - 1/2 câu chuyện Cô gái trong lồng là đã phán đoán được hung thủ rồi, nên việc viết có chiều sâu rất cần thiết, nếu không, không giữ được chân người mở sách ra đọc
ở đây, cái giữ chân là cô gái bị nhốt trong phòng áp suất, chắc hẳn nhiều người nghĩ, với lượng trang sách còn phía sau nhiều như thế thì cô gái ấy sẽ như Alex của Pierre Laimatre chứ, hay sẽ là motif thông thường bị bạo hành, lạm dụng rồi phản đòn bằng tấn công và sẽ có vài chương truy đuổi sát nút ở kết chuyện... kịch bản nào cũng có thể xảy ra với truyện trinh thám, chính thế nó làm nên sức hút. Ở Cô gái trong lồng thì đó là phòng áp suất. Người ta sẽ phải chịu đựng tra tấn và trải qua những gì trong phòng áp suất trong 5 năm liền nhau, mỗi năm tăng lên 1 atmosphere với năm thì sống hoàn toàn trong bóng tối, năm lại ánh sáng đèn cao áp luôn luôn, năm thì bóng đèn chớp nháy không ngừng... không chỉ là cảm giác cô độc, có lẽ, tưởng là mình không còn ở đây nữa; tự kết liễu mình cũng là một thứ xa vời vì răng không còn đủ sắc, da thịt không còn đủ nhiều để có thể tự cắn cổ tay mình mà chết cho giải thoát - đó là một cái chết được lựa chọn dịu dàng nhất có thể có trong hoàn cảnh, thay vì, bị nổ tung trong đau đớn vì phòng áp suất được trả về áp suất bình thường trong một công tắc lệnh đột ngột
...
đây là mở màn series Hồ sơ đơn vị Q với nhân vật điều tra Carl Morck và đồng nghiệp. Mở màn của Carl ở Cô gái trong lồng cũng rất đặc biệt, đó cũng chính là vụ án mà tôi muốn được đọc, không biết có lúc nào quay lại không: ai mà ngờ trong lúc 3 thanh tra cảnh sát đang trong bộ đồ liền màu trắng đi đến hiện trường vụ án một ông lão bị đinh găm vào não từ một súng bắn đinh bỏ lại hiện trường thì 3 thanh tra cảnh sát bị nã đạn cự ly gần, trong cùng phòng, 1 người tử vong 1 người liệt vĩnh viễn và 1 người chính là Carl bị thương kèm thương tổn tâm lý 'nếu mình phản ứng nhanh hơn thì mọi chuyện đã khác' 'nếu người chết hay bị nằm một chỗ vĩnh viễn cả đời là mình... thì có phải dễ chịu đựng hơn'... đây chính là vụ án mà tôi chờ ở series này, nếu nó được viết. Ông lão tử vong là người thế nào, là mắt xích của cái gì, dẫn đến cái gì... để khiến một nhóm quay lại hiện trường vụ án [hung thủ quay lại hiện trường vụ án vốn là việc luôn khiến con mắt người đọc trinh thám không thể ngừng xoáy vào, chưa nói đến những gì người làm án thực sự tóm bắt lấy... luôn có gì đó chờ được mở ra khiến nhịp tim đập đánh trống] sẵn sàng tấn công trực diện cự ly gần không dè chừng 3 thanh tra cảnh sát đang làm công tác hiện trường
...