Over and over I whisper your name. Over and over I kiss you again
TT&NT

20.8.22

natice grasses




nhìn thấy Từ điển tranh về thực vật, tôi với tay lấy xem ngay vì nghĩ nó là từ điển thực vật, nhưng khi nhìn thấy Evergreen love thì háo hức giảm đáng kể [vì có mùi tiểu thuyết tình cảm gì đây], và, lại nhưng tiếp, nhìn thấy tên tác giả thì ồ, đây là tác giả của Nana du ký. Mình phải đọc mới được


tiểu thuyết có kết cấu hơi lạ, có phần rời rạc, vụn. Một tác phẩm được tạo ra xuất phát điểm có lẽ là một truyện ngắn với nội dung, ý tưởng tương đối bó gọn. Và cũng có lẽ do sở thích tìm hiểu về thực vật của tác giả [tìm hiểu về chúng sau khi rời quê lên thành phố, tôi gọi những cảm giác những gì đọng lại trong lòng ta về một nơi chốn là: quê hương], sở thích ăn các món rau dại mà câu chuyện được mở rộng phát triển thành tiểu thuyết: Một câu chuyện tình có thể xem là dòng healing [cá nhân tôi thấy dòng này không hợp với mình] gắn với câu chuyện về natice grasses qua các mùa [sách có kèm card ảnh các loại rau-hoa-quả được nhắc đến trong truyện] - cỏ dại không phải là tên của một loại cỏ cây, mà là tên gọi chung cho tất cả loại cỏ, dù không có cỏ cây nào là cỏ dại cả, tất cả chúng đều có tên gọi riêng, gọi cỏ dại chỉ để nói một đặc tính chung của các cây thân thảo bụi thấp, cây mọc lan tràn tự nhiên, thường không được trồng trong vườn, mà được phát tán nhờ nhiều vào các yếu tố tự nhiên, rằng, sức sống của chúng vô cùng mãnh liệt, chúng tự do và là những thực vật tự nhiên nhất trong vũ trụ


đây chính là quyển sách tôi nhắc đến trong các stt gần đây về việc nó khiến tôi tưởng tượng về những gì tôi có thể tìm kiếm, hái quanh đây, có thể nấu có thể ăn có thể thử kết hợp. Cảm giác nó mang đến từa tựa như trước đây tôi ngồi cả chiều xem phim Little forest, khác là, ở ngôn ngữ văn học như Evergreen love - Từ điển tranh về thực vật thì trí tưởng tượng của tôi thoả mãn tôi hơn


tôi là người rất thích các loại hoa lá mọc dại, tôi luôn thích chúng vì chúng tự nhiên tự do hơn cả trong thế giới sinh vật phong phú; ví như cỏ ba lá, sâm đất với hoa nhí của chúng, hay tóc tiên, thanh tú, hay hoa húng chó hoa ngải cứu hoa hành etc. nên việc mọi người thường quen với hình ảnh của tôi ngồi xổm nhìn chăm chú hay đứng cắm mặt nhìn xuống đất khi đến công viên, những nơi có thảm cỏ hay bục trồng cây khu chung cư toà nhà; hay việc tôi dành sự chú ý nhiều đến các loại cây trồng tiểu cảnh, cây mọc dưới các gốc cây to... có lý do của nó: thích, thích là thích thôi. Cũng chính tôi trước đây chỉ thực sự thấy hoa đẹp khi hoa gắn với đất, khi hoa ở giữa những hoa những lá; gần đây, cỡ 5 năm, có thay đổi một chút, chấp nhận hoa cắm bình, hoa đơn độc, nhưng nhìn chung vẫn là cảm quan như trước. Vậy nên thấy mình rất giống nhân vật nam trong truyện :) 


khi đọc truyện, bất giác tôi nhận ra mình đã nấu ăn, chuẩn bị đồ ăn cho rất nhiều bạn bè người thân, trông tôi vậy mà tôi lại rất thích chuẩn bị cơm hộp, bày biện các thứ cho một bữa ăn mang đi, vậy đấy; tôi không có nhu cầu đòi hỏi chiều ngược lại là ai đó đã ăn cơm tôi nấu thì nấu cho tôi ăn đi hay là đòi hỏi được ai nấu cho ăn [dù ai nấu cho tôi ăn mà tôi không phải nấu thì tôi cũng thấy cơm ngon thật sự, tôi biết ơn lắm, vì tôi lười nên thôi tôi sẽ nhận dọn dẹp rửa bát :)))], cái chính là bỗng tôi tự hỏi không biết bạn bè những người quanh mình, người a người b người c nấu ăn thì vị của món ăn sẽ thế nào nhỉ


ps. trong ảnh, ngải cứu tôi hái ở vườn tôi 



Không có nhận xét nào: