Hãy bắt đầu bằng việc sáng nay cháu bình minh lúc 7h30 (một việc có tính bất khả trong 2 tháng gần đây). Theo như lời truyền của vua cha "sáng mai Tú dậy sớm dọn phòng ăn, sao mà để bẩn thế", sáng nay Cám (Tú) đã dậy sớm (kẻo bị xử trảm).
Song, dậy sớm rồi thì cháu lại ngồi net. Cháu search Istanbul, thế là cháu đọc được 2 chương của Istanbul-Hồi ức về một thành phố (?). Cháu rõ là ngạc nhiên với chính mình, vì không hiểu sao cháu cứ đọc thun thút (cũng như trước đây đọc Lời hứa lúc bình minh, không thể nghĩ là mình bị cuốn vào guồng đến thế. Chắc tính cháu nó hay tò mò nên thể loại tự sự/tự sự kiêm tiểu thuyết cuốn hút cháu). Cháu nghĩ tới cảnh tận tối mới được cầm Istanbul-Hồi ức và thành phố mà cảm thấy nhấp nhổm không yên. Thế là với tay lấy cặp, mở ví. Nhưng ôi thôi, cả ví của cháu còn có mấy tờ US may mắn và 12k. Cháu ôm đau khổ vì không biết kiếm đâu tiền để phi ra Tiền Phong mua sách. Chán quá đành lên tầng 5 lấy Cún bụi đời (dù sao lúc chán, đọc của nít ranh cũng được an ủi tí). Được 1/2 quyển, cháu nhìn đồng hồ và phát hoảng. Chiều nay cháu sẽ kiểm tra kỹ năng nghe môn Anh văn và quan trọng hơn là cháu chưa lau dọn phòng ăn (nói đúng ra là cả tầng 3)
Vậy là 10h30 Cám lau dọn xong tuốt tuột và Cám lại được đọc truyện. Nhưng chị Tấm(Cáo) của Cám lại làm xong bữa trưa nên lại phải xuống ăn.
Thế rồi đi học.
Thế rồi vì thằng điên nào đấy 1 năm nay bịt mất cái lối rẽ từ cổng Viện sang Lê Thanh Nghị nên cháu phải sang đường ở một chỗ rất vô duyên và cắm vào ngõ nhỏ nhỏ. Còn cách cửa ngõ đúng 1 bánh xe thì 2 bác già già đeo khẩu trang, biển xe 98(sau này mới biết) từ đâu đâu phanh chân + phanh trước + phanh sau ở đâu liệng liệng trước đầu xe cháu và thốt ra câu cả đường nghe thấy "ĐM CON-CHÓ-NÀY"+ lườm cháu cháy cả tóc
Hôm nay đúng là cháu cứ kềnh càng nên đi học muộn, nhưng quả thực cháu rất cú. Xét về luật giao thông đường bộ, cháu không sai. Xét về luật (do cháu tự xây dựng), cháu bị xúc phạm nặng nề. Thế là thay vì tiến thẳng vào ngõ rồi đến trường, cháu phóng lên chặn cái xe 98 kia lại. Cầm, giật mạnh vào cái vạt áo "Xin lỗi tôi đi"
Ông ngồi sau huých huých ông ngồi trước nói cái gì mà đang mải nhìn với cái gì mà đi chậm thôi. Cuối cùng hai bác kéo cái khẩu trang xuống và cười kiểu cho qua nhé + giơ tay chào chào cứ như Cụ Hồ ấy.
Rõ là ngán!
Đến lớp tưởng được giờ nghỉ để nốt Cún bụi đời, ai ngờ cứ liên miên gọi lên thuyết trình về cái Smart-mart stores.
Nói thật từ ngày đi làm ở Đinh Lễ, chưa mấy khi cháu háo hức (trừ ngày đầu tiên), thế mà hôm nay cháu bon chen ở cổng trưởng hết khả năng để đến sớm, cầm Istanbul sớm. Tất nhiên là cháu đã vay bạn tiền với lời hứa là ngày thứ 6 có lương sẽ trả cả gốc và lãi. Đến cửa hàng thì có thêm Vô Tri. Tất nhiên là cháu mua cả 2 rồi.
Cháu định đọc đêm nay đấy, nhưng nay trời mưa, cửa hàng không có khách nên cháu ngồi dưới hiên và Istanbul. Hehe, chị khách quen bảo quyển Vô tri thì chị mua, còn quyển Istanbul thì chị sẽ đòi Nhã Nam. :))
Trên đường về, cháu phân vân 2 việc. Thứ nhất là kiếm cớ gì để mai không phải về Sơn Tây ăn cưới thợ (nói thật từ ngày xưởng chuyển về quê, rồi giờ là về Sơn Tây, cháu nản vô cùng cái khoản đi lại, vì chẳng ai muốn đi đường gập ghềnh đúng kiểu Trôi Nhổn, lại thêm quả xe trâu xe bò-chủ vẫy tay xin đường trái còn trâu bò lại đi phải). Thứ hai là đêm nay cháu sẽ đọc Istanbul(đang dở ở trang 96) hay sẽ đọc Vô tri hay sẽ nốt Cún bụi đời (vì cũng đang lôi cuốn)
Có lẽ vì giả vờ cân nhắc khả năng Cún bụi (chứ thật ra là đã quyết cho Cún bụi ra rìa) hay sao mà lúc đang vào cua thì một bạn cún bụi ở nơi nào đó xuất hiện như một hô-ly-út(chẳng nhớ là vàng do ánh đèn đường hay lông vàng thật), băng qua đường-trước mũi xe cháu... Tóm lại là cháu mài cả môi, cằm, đầu gối xuống đường.
Cái môi cháu thừa hưởng của cha, vốn dĩ đã hơi đầy đặn quá. Thêm vụ bạn cún bụi này gây ra... hummm, cháu còn không muốn nhìn cháu trong gương.
Cháu đỗ xe đợi cửa mở, nhận được tin của bạn Shimamoto Ydược :"Deli nè, tớ rất phục cậu. Cậu thật mạnh mẽ". Nói thật, lúc ấy cũng hơi nghẹn nghẹn ở cổ (kiểu trẻ con chuẩn bị khóc), đọc xong tin nhắn mà tự thấy xấu hổ và cũng không biết cô bé này phục mình cái gì, mình mạnh mẽ cái gì, khi nào? hay là chuyện vì thân yêu bỏ rơi mà không khóc lóc ỉ ôi? :))
May thay lên chào cha mẹ, cái phòng ấy lúc nào cũng tối nên mình cố lấy giọng mà chào, không nói chi chuyện ngã xe. Lên đến nhà tắm, nhìn vào gương thì ôi thôi. Môi sưng tướng, cằm tím đen lại. Quần không cần dùng dao mổ rỉa(như trước đây) thì cũng tự rách gối, cổ chân thì sưng to. Đấy là chưa kể quả xe của mình lệch hẳn, số má, ga ghiếc là cứ lộn tùng phiều, lại chẳng biết nó kêu zo zo zo ở đâu. May mà lúc ngã có một anh giúp mình, lại còn đứng đấy với mình 10' + đi cùng mình 1 đoạn xem có ổn không. Không thì không biết lúc này thế nào nữa.
Ah, nói tiếp. Dù đau thì cháu cũng ăn tối. Đang ăn thì anh bạn nhắn tin, tớ thông báo ngã xe và đã về nhà an toàn thì anh ấy nói là "thiêng thật đấy, anh đang ngồi nghĩ nghĩ đến em thì hóa ra em bị ngã xe..."
Có lẽ lúc này tớ nên giảm nhẹ tội trạng của bạn cún bụi phi nước đại trước xe tớ, thay vào đấy hãy cho rằng bị giai nhớ nhung nên bị xui :))
Tóm lại, mai cháu nó sẽ tự cho phép mình dưỡng thương mà nằm nhà đọc + ăn + ngủ, không đi cưới xin gì cả, cũng không đi học Tin dù môn này đã bị trừ tới 1 phẩy vào điểm tổng cuối kỳ và có khả năng là không đủ điều kiện thi (vì tớ cũng mới gặp thầy 1 lần)
Bố cáo vụ ngã xe, song các bác đừng nhắn tin, gọi điện, đến nhà. Tránh tình trạng như Mr Chính dạo tớ làm tiểu phẫu quanh mắt, đứng ở cửa nhà gọi oang oang cho đến khi hàng xóm nhà tớ chạy ra chửi, còn tớ đứng ở cửa sổ tầng 5 thì tay cầm mobi cứ oang oang hét lại, tôi xấu lắm tôi không dám gặp ai đâu :))
Đang khoái vì 2 cuốn mới có. Milan Kundera tớ đọc cuốn này mới là cuốn thứ 3, nhan đề rất rất...sao ấy. Gọn. Nhanh. Bất tri. Orhan Pamuk thì là cuốn thứ 2, cuốn Tuyết có thích nhưng cuốn ấy chẳng hiểu sao mình đọc như bà-rùa-ấy.
Khoái nên viết lảm nhảm vậy. Giờ thì ... tớ đọc đây :)
Over and over I whisper your name. Over and over I kiss you again
TT&NT
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
2 nhận xét:
hơ hơ, hôm nay tớ cũng mới ngã xe xong, nhưng cũng nhẹ, chỉ trầy 1 vết ở chân, còn cổ xe tớ thì lệch hẳn sang 1 bên, đang nghĩ mãi năm gì mà cứ ngã xe...
:))))))
năm con Hổ của tụi Bính Dần tụi mình chứ năm gì nữa :))
Đăng nhận xét