Over and over I whisper your name. Over and over I kiss you again
TT&NT

4.8.24

Poe tiếp

 [ohhh hoá ra dùng đt vẫn chưa up được ảnh]



tập Poe trong ảnh của một bạn bán sách quen gửi ra HN cho mượn đọc, thank youuu ❤️; hôm bạn khoe mới vợt được, chụp mục lục cho nhìn, thấy có tiểu thuyết/truyện dài The Narrative of Arthur Gorden Pym of Nantucket; ra là truyện đã được dịch rồi, in ở nửa sau của quyển sách trong ảnh, sách in năm 2004


phần 1 là truyện ngắn, gồm 15 truyện; chỉ có 2 truyện được dịch không trùng với các tập khác ở stt này https://www.facebook.com/share/uFQgV9mrDyMShiwt/?mibextid=qtnXGe: Cái hòm gỗ bí ẩn [The Oblong box] và Morela; ở phần này tôi thích phương án dịch tên truyện Trái tim tố giác và truyện vực xoáy giữ Maelstrom trong tên [The tell-tale heart và A Descent into the Maelstrom; dù nghe "tố giác" nó không bằng "kể tội" nhưng ít nhất nó hơn "thú tội" và "mách lẻo", Tụt xuống vực xoáy Moskoe Strom nó không hay lắm nhưng nó giữ Maelstrom - Maelstrom hoàn toàn có thể có trong từ điển văn học, nó sẽ trở thành một hiện tượng, sự việc, điển tích mà khi nhắc đến, nó đại diện được cho gì đó, Poe xứng đáng đi vào lịch sử văn học vì đã viết những gì đã viết]


phần 2 là truyện dài: Cuộc phiêu lưu của Goocđơn Pym vùng Năngtucket. Truyện này hồi 2 tháng trước tôi đọc ngoại văn đọc mãi mới hết được nửa sau, vì tôi thấy nửa đầu hay hơn hẳn [lúc đọc 2 tháng trước, tôi chưa đọc truyện The open boat của Stephen Crane, tới lúc sờ đến truyện ngắn kia của Crane nghĩ ngay đến chi tiết vị thuyền trưởng của con tàu đầu tiên trong Pym vùng Nantucket bị cướp tàu đuổi xuống thuyền cứu hộ cùng vài ba người nữa lênh đênh trên biển tự sinh tự diệt; không biết Yann Martel viết Cuộc đời của Pi có đọc truyện của này của Poe không nhỉ], nửa sau Poe viết dài quá, như ý kiến cũ, tôi thấy Poe hay tìm cách đánh lạc hướng, trộ độc giả, nên có thể hiểu tại sao dịch Poe ở vn một thời người ta rất thích dịch tóm tắt, lược dịch vì nếu chỉ để nắm được các tình tiết truyện của Poe thì lược dịch không ảnh hưởng gì hoà bình thế giới; truyện được dịch in ở quyển sách này chương 12 đoạn rút thăm quyết định ai phải trết phải trở thành thực phẩm cứu đói trong 4 người để 3 người còn lại có thịt ăn vượt qua cái đói bị mắc kẹt trên tàu [hồi tôi đọc ngoại văn và đến giờ tôi cũng không hiểu logic của 3 người trên tàu trong cơn bão, sao lại chặt nốt cột buồm còn lại cơ chứ, chặt 1 thì ok, chặt nốt 1 còn lại, tàu không buồm thì tàu trết đứng yên à, 1 trong 4 nhân vật trong lúc bị trói cũng cản, nhưng 3 người còn lại không nghe] và sống sót, đoạn này dịch giả xin phép không dịch, lúc đọc ngoại văn tôi cũng bàng hoàng vì hoá ra có truyện ăn thịt người "giữa những người văn minh phương Tây" từ đầu thế kỷ 19 mà tôi giờ mới biết [người rút thăm vào cái án trết đó đã bị đâm 1 nhát, gục xuống và chân tay đầu bị chặt ra cùng bộ ruột ném xuống biển, 3 người còn lại đã ăn những chỗ thịt còn lại của cái xác ấy và tiếp tục sống được ít ngày nữa, chính máu của người phải hy sinh đã giúp họ đỡ khát etc. nên hiểu tại sao dịch giả chọn không dịch] và một đoạn khoảng chương 23 thì phải, đoạn về sơ đồ hình vẽ mà 2 nhân vật chính bị người thổ dân lừa rơi xuống vực núi vẽ ra nhằm dò đường từ trên núi xuống lại biển [...]


lúc nào có thời gian, tôi phải tìm hiểu về người tên Reynolds [J. N. Reynolds]; người này như ở stt dài về Poe tôi đã nói là cái tên Poe nhắc đến liên tục trong mê sảng trước khi chết; Reynolds này là một nhà thám hiểm xuất hiện 1 lần trong phần tài liệu chuyến đi ở truyện Arthur Gordon Pym [khoảng chương 16-17]; đó ngoài đời là một nhà văn nhà báo, nhà thám hiểm thật, nhưng có thể trong mê sảng Poe nghĩ Poe đang tiếp tục chuyến đi với một người Poe mong muốn là Reynolds như trong truyện Nhật ký tìm thấy trong chai và Arthur Gordon Pym; người đó khiến tôi tò mò, chính Melville cũng chịu ảnh hưởng mà

[...]


Không có nhận xét nào: