mở màn Thành phố trộm đã gây cho tôi chút phân vân, sao nó lại mở màn như cảnh đầu của một bộ phim không phải khẩu vị của mình thế này; đại để tác giả David chuyên viết kịch bản phim [David Benioff chuyển thể Người đua diều thành phim đấy] về các nhân vật siêu anh hùng biến đổi gene, rồi khi được đề nghị viết một bài chân dung tự thuật cho một tạp chí thì bỗng nhận ra mình đã sống một cuộc đời nhàm chán, trong lúc vật vã viết cho xong bài theo đơn đặt hàng kia thì quyết định mình không muốn viết về đời mình, mình muốn viết về Leningrad và ông nội chính là một kho những câu chuyện về Leningrad, người đã đoạt mạng 2 tên lính Đức khi chưa 18 tuổi. Và giờ đây, câu chuyện Thành phố trộm bắt đầu được ghi dựa trên lời người ông kể và đứa cháu nội - tác giả David bật máy ghi âm; một số chi tiết người ông nói "cháu là nhà văn cơ mà. Bịa bừa đi"
mở màn này ban đầu chưa thấy quen đâu, cho đến khi vào chuyện, chương 1, đúng như một bộ phim, David đã ghi đúng lời kể của ông nội, nhân vật xưng "ta", thí dụ "cháu chưa bao giờ chịu đói như thế cả, cháu cũng chưa bao giờ bị rét như thế. Khi bọn ta ngủ..." và ngay sau đó, câu chuyện cho biết bối cảnh của Thành phố trộm là mùa đông năm 1941 trong cuộc phong toả Leningrad tàn bạo của quân Đức. Tức là mặt trận phía Đông 1941 - 1945
đến đây thì tôi cũng sẽ như nhiều người, lập tức nghĩ đến Kaputt của Malaparte; không ngờ đến cuối sách, David Benioff có lời vinh danh Kaputt và đặc biệt là một quyển tên 900 ngày của Harrison Salisbury [lúc nào tiện tôi phải tìm hiểu mới được]
mở màn gây chút lăn tăn cho tôi, nhưng ngay sau đó, đã khiến tôi ngấu nghiến vì thích các nhân vật, chắc nhiều người cũng thấy như tôi, bộ đôi nhân vật Kolya và Lev quá thu hút [nhiệm vụ bất khả thi trong hoàn cảnh lúc ấy: phải kiếm về một tá trứng]; hồi bé tôi thần tượng những anh lớn cùng chơi như Kolya lắm [tôi là đứa em gái bé tí trong mắt các anh, lúc nào cũng được các anh cho làm bình vôi, bao bọc (giờ ở đây chỉ còn lại 2-3 anh, vì phần lớn đã không qua được giai đoạn "nghiện nghẹo", trết vì shock thuốc, thậm chí HIV); chính thế, tôi nghĩ mình không bao giờ thực sự đi vào thế giới của bọn con trai được :))); đọc bản dịch này, đúng là một phong cách giang hồ thế giới hồi bé tôi nhìn các anh lớn]
tên văn bản Con chó săn trong sân là một truyện Kolya hay kể; tôi thích câu chuyện nên dùng nó luôn; bản dịch có một từ, lâu lắm rồi tôi mới gặp "đằng thằng" 🙂
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét