11.6.15

Hai chữ Ái Tình


(thực sự sướt mướt ướt át mùi mẫn)
"đời của em là đời vẩn vơ, ái tình của em là ái tình vô hy vọng" (trích Tố Tâm của Song An Hoàng Ngọc Phách)
Song An Hoàng Ngọc Phách viết Tố Tâm năm 1922, đến 1925 thì xuất bản, Tố Tâm được xem là tâm lý tiểu thuyết, mở đường cho trào lưu lãng mạn trong văn học ở VN đầu thế kỷ XX.
Giọng văn, lối kể chuyện, những bức thư của Đạm Thủy và Tố Tâm...thực sự tình. Tình ơi là tình, từ năm 1922 mà đã viết tình được như thế, tâm lý nhân vật làm sống dậy cả bè lũ, hàng ngũ những kẻ vì tình mà không ngóc đầu dậy nổi, ái tình là gì mà tạo ra lắm kẻ u mê đến kỳ quái 
Song An Hoàng Ngọc Phách viết Tố Tâm với mục đích răn đời đừng mắc mứu vào ái tình, đừng lạm dụng văn chương vào đường ái tình (mơ màng, bi lụy vẩn vơ...) nhưng phải khẳng định sức sống của Tố Tâm chính bởi đây là chuyện ái tình mùi mẫn lâm li bi đát, sướt mướt "chết bởi hai chữ ái tình". Ái tình không thể đem lý luận, đạo đức, luân lý để răn đe, lý giải, phòng ngừa được. Đời sống của tác phẩm trái hẳn với mục đích của tác giả *hehehe tréo ngoe nhỉ*. Ái tình chỉ là ái tình như tự nhiên trai gái yêu nhau. Vậy thôi  
"Đàn bà sở dĩ quý là tại đàn bà là đàn bà" 
Con Lốc nói: ái tình sở dĩ đẹp là tại ái tình là ái tình dang dở, u u mê mê đó mà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét