Nghe đồn rằng bọn ở với chó mèo lâu ngày sẽ nhiễm bệnh Bựa Chó Bựa Mèo nếu không được dùng thuốc phơi nhiễm bệnh[…]. Biểu hiện bệnh là thường thích đồ cọc cạch: đi tất cọc cạch, đi giày cọc cạch, nếu quần mỗi ống một màu thì bọn nóa cũng chơi luôn không ngán; thứ nữa là thích quần áo kẻ vằn vện như anh em nhà Daltons vì bọn chúng cứ nghĩ mặc như thế thì sẽ khoác lên người bộ lông vằn vện của chóa của mều (một cảm giác vô cùng khoan khoái mềm mại dễ chịu), dù thật, nhìn cbn, mèo khác gì bộ quần áo tù, hay áo mà đã kẻ ngang thì nhất định quần phải kẻ sọc mũ kẻ caro còn tất phải chấm bi giày phải cọc cạch hoặc trộn lên thành bộ quần áo nham nham nhở nhở bôi bác choe choét (cbn chứ, một bọn rồ thứ thiệt); và biểu hiện cuối cùng là biểu hiện phổ biến và đặc trưng nhất, đó là mặt lúc nào cũng ngu như thằng mèo đứng giữa trong ảnh, tức là đại ka đang cáu chởi: tiên nhân chúng mài, bố bảo trật tự xếp hàng không chen lấn cơ mà, thì bọn Bựa thường thường mẹt vưỡn ngu như độ C của lõi mặt zời và ngoạc mỏ gào to: đại ka, đại ka, đại ka chởi em ợ... Nhìn chung những biểu hiện bên ngoài diễn ra tương đối dễ nhận. Còn về tâm lý, ban đầu thường có tính chu kỳ như trầm cảm mùa xuân (kiểu vài ngày zời nồm), nhưng càng về lâu dài tần suất càng cao dẫn đến trầm cảm bốn mùa hoặc trầm cảm quanh năm (không bỏ thừa ngày mèo nào); bên cạnh đó chen ngang bằng những cơn hưng cảm như phê cần, ai da da phê pha tăng động như chơi cỏ. Có thể nói, ở người, đây là rối loạn lưỡng cực còn ở chó mèo tạm ghi là tài-liệu-sức-khỏe-tâm-thần-chưa-công-bố-của-bệnh-Bựa Chó Bựa Mèo
[...] thuốc phơi nhiễm Bựa Chó Bựa Mèo: thuốc đơn giản thôi, tuần hoặc tháng lấy vài lần quay về với bọn Bựa Nhân hoặc một bọn đông đông nào đấy đủ đông để mất khả năng tư duy]
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét