28.12.09

+/ Gần 2 năm trước, blog là công cụ để trút mọi thứ thổ tả trong ngày. Rồi có thân yêu, tức là có gì đó rất lạ để quên đi đống thổ tả. Thói quen trút, trút, trút mọi thứ mất dần. Nó chỉ hậm hực đánh dấu sự có mặt bằng 1 kỳ đi công tác của thân yêu.
Tới gần đây thì nó đang trở lại. Đúng, trở lại rồi!
Tớ cũng chẳng biết có ai sẽ thường xuyên theo dõi những con chữ này. Tớ cũng không biết tớ type những điều tớ nghĩ thì sẽ ra sao. Trước tiên là nó giải phóng tớ cái đã.
Tớ rất ân hận vì đã treo cái ảnh ngồi tập đàn. Theo như Chồng Ngố nói thì là "giống một con cún đang buồn". Mà tớ thấy một con cún đang buồn thì không có gram nào gọi là "rất rất đáng yêu" như bạn ấy nói.
+/ Tối qua ngồi bia với xúc xích hun khói. Có 2 đứa thôi. Ngồi có 2 tiếng, rồi lên phòng ngắm nghía 2 cái giá sách.
Tại sao lại thích đọc sách?
Có thể xem là những đối tượng loay hoay không biết làm gì với tuổi trẻ của mình? Ẩn mình trong sách chờ ngày độc lập??
Tóm lại, cuộc đời lại đáng sống! Tại sao ah? vì:"hai đứa bọn mày như 2 đứa bệnh tâm thần ấy. Lúc nào cũng thấy bọn mày chán một cái gì đó, hay tất cả mọi thứ, hoặc đôi khi chẳng là thứ gì. Nhưng rõ ràng là bọn bay chán gì đó".
+/ Tôi á, tôi muốn thoát khỏi cái chốn ngục tù này. Những giấc ngủ gợi lại hình ảnh ông ấy, khiến tôi muốn vomit. Tại sao nó cứ tồn đọng trong kho trí nhớ? Có God mới biết được.
Ông nói ông xin lỗi rồi, "sao con lại như thế?". Muốn vomit.
+/ Lời hứa lúc bình minh
Tuyệt!
+/ Xem

25.12.09


+/ Ngày tớ đến nhà cậu khóc bù lu bù loa vì ý định muốn được làm single mum bằng mọi giá, mọi cách. Đứa nào ngồi quỳ gối lấy ngón tay cái quệt nước mắt cho tớ, rồi đưa ngón tay vào lưỡi nếm? Lại còn nhìn mình ánh mắt cứ như thể "thời ngông cuồng ấy của tớ đã qua rồi". Ôm mình ra vẻ "tớ hiểu, tớ hiểu" :D
Tự nhiên hôm qua nhớ lại hình ảnh ấy. Mới chợt nhận ra, thằng bạn ấy đôi khi cũng tình cảm :)
+/ Sau đêm Noel, không ngờ mắt nhắm mắt mở dậy lại có tin nhắn thế này:
"Vo oi... Sao vo lai noi do^i Chong? :( ????"
...
"Lam ca toi nguoi ta hao huc...! Sang ngu day moi biet! LAM GI CO ONG GIA NOEL? HUHUHU :(((("
Làm vợ đần thối cả mặt khi mắt nhắm mắt mở đọc tin nhắn như vậy là rất không tốt với vợ. Nhưng chồng làm vợ muốn cười :)
+/ Tú thương Thủy lém... T không có ý định tha lỗi cho ông ấy. T nhận thấy rõ thái độ của mình với ông không phải là GHÉT. Mà chính là KHÔNG QUAN TÂM.
Sáng, nghe giọng Th qua mobi biết là Th khóc. Thương mà cũng chẳng làm được gì. Vì vẫn luôn giữ ý kiến "không xâm phạm đời sống riêng". Th biết tính T mà, đúng hem?
TB: cái pic này... cách đây hơn 6 tháng. Cho Th xem lần đầu. Hì, đừng vì nhớ Tú mà khóc nhè nhá hehehe :))

17.12.09

+/ Thứ nhất là VN về nhì rồi :(((((
+/ Thứ hai là việc đi bán sách bị hoãn :((((
+/ Thứ ba là có sự nhầm lẫn tai hại. Nhầm ngày tháng. Lỡ quên đi thi :(((
+/ Thứ tư là đi Sapa hay ở nhà chơi với bạn? :(
+/ Thứ năm là tốp thợ hoàn thiện công trình lần này chán kinh! :((
+/ Thứ sáu là người đồng hành đã say goodbye. Từ nay cháu phải bon bon 1 mình tới trường :((((
+/ Thứ bảy là tại sao lúc nào cũng có thể ngáp ngắn + dài. Đầu óc thì lẩm cẩm như bà bô già U70???
+/ Thứ tám là mẹ sớm sớm cho con cái mobi của mẹ đi. Không thì sẽ có cái title : Hóa đơn điện thoại đè chết 1 cô gái :(
+/ Thứ chín là cái công ty cố phần xây dựng ấy là công ty ma nửa mùa. Chết nỗi nó lại trúng thầu mới akay con chim cú vọ, Mr Hưng bẩn ah :))))))). Riêng việc đi mò mò tìm tìm cũng làm tớ đủ ngất đấy chú Hưng!
+/ Thứ mười là tớ kóc biết :)

15.12.09


- Nhiệt đới buồn
- Lời hứa lúc bình minh
- Nhật ký tuổi dậy thì
- Totem sói
- Titeuf-sao lại là tao?
+/ Hôm qua xếp lại giá sách. Tớ tìm thấy CD cậu làm tặng tớ. Dù sao, giờ cậu cũng là em rể tớ rồi nhá! Gọi tớ là em xưng anh mà không thấy shy sao? :))
+/ Còn tìm thấy mấy quyển vở hồi Nghĩa làm gia sư không lương cho bạn. Đứa nào hồi ấy vẽ ra kế hoạch Bách Khoa & Y. Cuối cùng thì 1 đứa đi nửa đường và bỏ. 1 đứa thì đi mãi mà không chịu đi cho xong. Sao buồn thế chứ? Nghĩa khác xưa thật rồi, Nghĩa ạ.
Tự dưng nhớ bạn nhiều. Muốn gọi cho bạn mà cái mobi bị hư. Tớ sẽ cố sửa cái tật ném mobi để trút giận. Hì
+/ Thủy đi lấy chồng. Tú buồn lắm! Thật đấy. Ngày Th ở nhà, 2 chị em mình chạy lên chạy xuống là đã tới 1h đêm. Giờ, Th về bên ấy rồi. T nặn ra việc mà mãi mới tới giờ có film để 2 đứa cùng buôn.
+/ Tóm lại là Nội đừng thúc cháu lấy chồng. Mẹ cũng đừng đuổi con suốt vậy. Con buồn à nha :)
+/ Muốn quên. Rồi mọi thứ vẫn luôn ở đây... Không dám nói to miss.
+/ Tớ sẽ trích quỹ ngày nghỉ ôn thi eo hẹp để nghỉ ngơi, vận động nhẹ bằng việc hò hét thợ hoàn thiện công trình và tất nhiên, thi thoảng buôn bán tin nhắn càm ràm với cậu nha cưng. kekeke

4.12.09

+/ Suốt nhiều năm ta cứ khắc khoải bởi nỗi lo tiền bạc. Lúc nào cũng TIỀN TIỀN TIỀN. Đến thời điểm này, nỗi lo cũng không nằm ngoài tiền. Nhưng hình như sự ì lớn mạnh. Kệ!
+/ Hồi hôm có dùng thuốc ngủ mặc dù chỉ qua 0h có chút xíu. Chẳng ai thích thú gì dùng thuốc. Chỉ là không ngủ, nhưng cứ nhắm mắt lại là thấy hình ảnh mình rơi từ trên cao xuống dưới biển và đá ngầm. Tất nhiên là vừa rơi vừa nhìn 1 cái tôi khác phía trên vực và cười. Thế nên mới đi mò mẫm thuốc ngủ.
+/ Vì cái cười của 2 tôi mà quyết tâm làm những gì mình thấy vui.
Xong chuyện cưới hỏi của em Bư, sẽ đi bán sách. Trên Đinh Lễ chẳng hạn :). Đang thích vậy mà.
+/ Hôm qua cưỡi Cup lượn lòng vòng Bát Tràng. Thu nhặt toàn chậu cây. Có lẽ chiều đi xong mấy việc với Bư thì sẽ lại trồng cây. Thích vậy!
+/ Vừa ở trường về. Cả kỳ chẳng nghỉ buổi nào môn của thầy. Học tương đối nghiêm túc ( thì mọi thứ chỉ là tương đối ). Nghỉ có 1 buổi đi việc riêng, có phép đấy... humm, thế mà hắn táng cho mình tới 2 điểm 0 "riêng em, tôi cho điểm. Người khác chỉ bị nhắc nhở, riêng em cho 2 con 0 vì ai bảo không gọi điện nói cho tôi biết vì sao nghỉ, nghỉ mà không báo tôi trước".
Buổi nào cũng Tú Tú Tú. Nghĩ đến môn của thầy mà kinh hoàng. Như thể cả giảng đường hơn 100 con người, chỉ có mỗi em đi học :((
Tú nhận xét
Tú lên bảng
Tú cho biết ý kiến
Tú đứng dậy, tại sao em cười với tôi?
...
Ngất xỉu!